Tài liệu giảng dạy môn Võ Taekwondo (Dành cho sinh viên viên không chuyên)

Vào cuối thế kỷ 19, quân đội Hàn Quốc suy yếu, người Nhật đô hộ đất nước. Sự áp bức của đế quốc Nhật đối với dân Hàn Quốc rất hà khắc và việc tập luyện võ thuật được xem nguồn gốc của sự nổi loạn bị cấm đoán. Sau khi giành được độc lập từ tay của phát xít Nhật vào năm 1945, nhân dân Triều Tiên bắt đầu khôi phục lại tinh thần tự cường và lại tiếp tục truyền bá, hoàn thiện môn võ thuật truyền thống của mình. 
Ngay lập tức các võ sư đã đua nhau mở các lò huấn luyện Taekwondo trên khắp đất nước và sau khi cuộc chiến tranh Triều Tiên (1950 – 1953) kết thúc, số lượng các võ sĩ đạt đẳng cấp “đai đen” đã trở nên rất nhiều. Cũng vào thời điểm này khoảng 2.000 võ sư Taekwondo đẳng cấp cao đã được cử tới hơn 100 nước để giúp các quốc gia này phát triển môn võ Taekwondo.  
Vào tháng 9/1961, Hội Taekwondo Hàn Quốc được thành lập. Tháng 10/ 1963, Taekwondo đã trở thành môn thi đấu chính thức lần đầu tiên tại Đại hội Thể Thao Quốc Gia. Vào những 1960, huấn luyện viên Hàn quốc bắt đầu ra nước ngoài phổ biến Taekwondo. Đây là bước ngoặt trong lịch sử phát triển của môn võ này.  
Năm 1971 Taekwondo đã được công nhận là môn thể thao thi đấu quốc gia và năm 1972 trụ sở Kukkiwon đã được khởi công tiến hành xây dựng. Một năm sau vào ngày 28 tháng 05 năm 1973 Liên đoàn Taekwondo Thế giới đã được thành lập. Cũng trong năm này Giải vô địch Taekwondo Thế giới lần đầu tiên được tổ chức và từ đó trở đi Giải được định kỳ tổ chức 2 năm 1 lần.
pdf 59 trang Yến Nhi 08/04/2024 1800
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Tài liệu giảng dạy môn Võ Taekwondo (Dành cho sinh viên viên không chuyên)", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

File đính kèm:

  • pdftai_lieu_giang_day_mon_vo_taekwondo_danh_cho_sinh_vien_vien.pdf

Nội dung text: Tài liệu giảng dạy môn Võ Taekwondo (Dành cho sinh viên viên không chuyên)

  1. để tự hoàn thiện bản thân. Thông qua quá trình luyện tập các người học có thể thực hiện một cách chính xác các động tác kỹ thuật với một tốc độ và lực đánh tối đa, đồng thời có thể tự củng cố, hoàn thiện tới tinh thần thông qua việc rèn luyện sức mạnh ý chí và tăng cường khả năng tập trung vào các công việc đang tiến hành. Người học có thể tăng cường sức mạnh thể chất thông qua việc luyện tập kỹ, chiến thuật và củng cố sức mạnh tinh thần để điều khiển hoạt động của toàn bộ cơ thể, đồng thời nâng cao ý thức tới sự công bằng để có thể trở thành một con người ngay thẳng, có nhân cách với những đức tính quý báu như: tính độc lập, tự chủ và khả năng kiềm chế trước những ảnh hưởng tác động của môi trường Trước khi bước vào luyện tập, người học nhất thiết phải xác định rõ được động cơ và mục đích tập luyện của mình, bởi vì nếu không có những mục tiêu cụ thể và rõ ràng thì chắc chắn quá trình huấn luyện sẽ trở nên vô nghĩa. Cũng giống như trong cuộc sống hàng ngày các người học Taekwondo chỉ thực sự cảm thấy Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 8
  2. vui vẻ và hạnh phúc khi họ đạt tới được các mục tiêu cụ thể đã được đề ra. Vì vậy, trong quá trình huấn luyện tất cả các người học nhất thiết đều phải nổ lực cố gắng tối đa để thực hiện một cách chính xác và mạnh mẽ tất cả các động tác kỹ thuật như đấm (jireugi), đá (chagi), gạt đỡ (Makki) đồng thời phải luôn ghi nhớ tới những mục tiêu cụ thể mà họ đã đề ra. Điều đầu tiên mà các người học Taekwondo cần phải biết và phải luôn ghi nhớ là các điểm trọng yếu (yếu huyệt) trên cơ thể, những điểm mà luôn gây ra cảm giác đau đớn ngay cả khi chỉ phải chịu một lực tác động rất nhỏ vào (do tại các điểm này hệ thống dây thần kinh đã được tập trung dày đặc dưới da). Trên thực tế trong cơ thể có khoảng 280 điểm trọng yếu có thể trở thành mục tiêu tấn công, nhưng trong phạm vi cuốn sách này chúng tôi chỉ xin trình bày 34 điểm nằm trên ba phần lớn của cơ thể con người là: đầu, phần thân trên và pần dưới thân. Trong 34 điểm này có 3 điểm quan trọng nhất và có thể ảnh hưởng trực tiếp tới tính mạng của con người đó là: huyệt nhân trung ở phần đầu, mỏ ác ở phần thân trên và huyệt đan điền ở phần thân dưới. Trong suốt quá trình tập luyện người học nhất thiết phải hình dung là có một đấu thủ tưởng tượng đang đứng trước mắt mình để thực hiện các kỹ thuật tấn công vào các điểm trọng yếu (theo đúng luật) trên cơ thể của anh ta và thực hiện các kỹ thuật phòng thủ trước các đòn tấn công của đối thủ tưởng tượng đó vào các điểm trọng yếu trên cơ thể của mình. II. VŨ KHÍ TẤN CÔNG CỦA CƠ THỂ: Khi thực hiện một kỹ thuật Taekwondo, thông thường lực đánh được truyền từ thân qua các điểm trên chân và tay, đặc biệt là trên bàn tay và bàn chân để chạm vào các mục tiêu tấn công đã được định trước trên cơ thể của đối phương. Các điểm này được gọi là “vũ khí” tấn công của cơ thể và được sử dụng với các chức năng khác nhau. Ví dụ: cạnh, mu, gót, ức bàn chân thường được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật tấn công, còn các bộ phận dài và to hơn khác của bàn chân thì thường được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật phòng thủ 2.1 Nắm đấm (Jumeok). Đấm móc Đấm thẳng Đấm vòng Nắm đấm được tạo nên bởi các ngón tay khép sát và cuộn chặt lại. Trong Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 9
  3. môn võ Taekwondo nắm đấm được chia làm 6 loại tùy thuộc vào kỹ thuật sử dụng bao gồm: Đấm thẳng (Jumeok), lưng nắm đấm (Deung Jumeok), cạnh ngoài nắm đấm (Mejumeok), nắm đấm lồi (Bamjumeok) (đánh bằng đốt xương thứ hai của ngón trỏ hoặc ngón giữa), đấm dẹt (Pyonjumeok) (đánh bằng đốt xương thứ hai của ngón trỏ, ngón giữa và ngón áp út) và gọng kìm (Jipkejumeok) (ngón cái và ngón trỏ tạo thành hình gọng kìm). Đấm thẳng (Jumeok): Đấm thẳng (Jumeok) là hình thức đơn giản nhất của đòn đấm với các ngón tay khép sát và cuộn chặt lại trong lòng bàn tay và chỉ sử dụng đốt xương thứ nhất của ngón trỏ và ngón giữa để thực hiện đòn đánh. - Những điều cần chú ý khi thực hiện đòn Jumeok: + Cổ tay phải giữ thẳng và phải tạo thành một đường thẳng từ cườm tay đến mặt trong của cẳng tay. + Đốt xương thứ nhất của ngón trỏ và ngón giữa phải cùng nằm trên một mặt phẳng với mặt ngoài của cẳng tay và phải vuông góc với lưng bàn tay (phần trên đốt xương thứ nhất của ngòn trỏ và ngón giữa). Để thực hiện đúng được đòn đấm này thì cũng không phải là điều dễ dàng vì vậy các người học phải hết sức chú ý và nỗ lực cố gắng khi thực hiện động tác. - Vũ khí tấn công (điểm chạm): Đốt xương thứ nhất của ngón trỏ và ngón giữa. - Cách nắm tay để thực hiện đòn Jumeok: Cách nắm tay + Duỗi thẳng bàn tay với 4 ngón tay khép chặt và ngón cái chĩa thẳng lên, sau Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 10
  4. đó từ từ cuộn chặt 4 ngón tay lại bắt đầu từ đốt xương thứ ba vào lòng bàn tay. + Ngón cái gập ở đốt xương thứ hai và đè chặt lên ngón trỏ và ngón giữa. - Sử dụng: Trong kỹ thuật Taekwondo, Jumeok chỉ được thực hiện trong các đòn đấm như: đấm thẳng vào mặt (Olgul Jireugi), đấm móc (Chi Jireugi), đấm vòng (Dollyo Jireugi). 2.2 Bàn tay (Son). Trong kỹ thuật Taekwondo bàn tay (Son) được hiểu là bàn tay trần với các ngón tay khép chặt và hơi gập lại ở đốt xương thứ ba. Vũ khí sử dụng (điểm chạm) trong kỹ thuật này lớn gấp đôi so với kỹ thuật Jumeok và cũng biến đổi đa dạng tùy thuộc vào kỹ thuật sử dụng và mục tiêu tấn công. a. Cạnh ngoài bàn tay (Sonnal) * Hình tay: Trước hết khép chặt 4 ngón tay lại và hơi gập ở đốt xương thứ nhất của các ngón tay. Sau đó gập ngón cái ở đốt xương thứ hai và ép chặt vào lòng bàn tay với đầu ngón tay hướng tới phần gốc của ngón trỏ. * Vũ khí sử dụng (điểm chạm): Toàn bộ cạnh ngoài bàn tay tính từ phần gốc của ngón tay út đến cạnh ngoài cổ tay. * Những điều cần chú ý: Khi thực hiện kỹ thuật Sonnal, lưng bàn tay nhất thiết phải cùng nằm trên một đường thẳng với mặt ngoài cẳng tay. Tuyệt đối không được bẻ bàn tay lên, xuống vào trong hay ra ngoài * Sử dụng: Kỹ thuật Sonnal được thực hiện cả ở trong kỹ thuật phòng thủ (Makki) và trong các đòn đánh (Chigi). Bàn tay Cạnh ngoài bàn tay b. Cạnh trong bàn tay (Sonnal Deung). * Hình tay: Cũng tương tự như trong kỹ thuật Sonnal nhưng ngón cái được ép chặt và đưa sâu hơn vào lòng bàn tay. * Vũ khí sử dụng (điểm chạm): Đốt xương thứ hai của ngón tay cái và phần gốc của ngón tay trỏ. * Những điểm cần chú ý: Phải ép chặt và đưa ngón tay cái dấu vào trong lòng bàn tay. * Sử dụng: Kỹ thuật này chỉ được sử dụng để thực hiện các đòn đánh Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 11
  5. (Chigi). Cạnh trong bàn tay c. Ba đầu ngón tay (Pyonsonkkeut). * Hình tay: Cũng thực hiện tương tự như kỹ thuật Sonnal chỉ khác là đầu ngón tay của ba ngón trỏ, giữa và áp út phải sát cạnh nhau và phải cùng nằm trên một đường thẳng. Xỉa dọc bằng ba đầu ngón tay * Vũ khí sử dụng (điểm chạm): Đầu ngón tay của ba ngón trỏ, giữa và áp út. * Sử dụng: Kỹ thuật này chủ yếu được sử dụng để thực hiện các đòn xỉa. Nếu đầu các ngón tay được luyện tập một cách cẩn thận thì kỹ thuật này sẽ trở thành một đòn tấn công cực kỳ hiệu quả vào các điểm trọng yếu trên cơ thể đối phương với khoảng cách tấn công xa hơn các đòn đấm. Tùy thuộc vào kỹ thuật sử dụng đòn Pyonsonkkeut thường được thực hiện bằng ba tư thế chính là: Xỉa dọc (Sewo Pyonsonkkeut), Xỉa úp (Upeun Pyonsonkkeut), Xỉa ngửa (Jechin Pyonsonkkeut). 2.3 Bàn chân (Bal). Nhờ có hai chân con người mới có thể duy trì được thăng bằng của cơ thể khi đi, di chuyển, quay vòng, nhảy cao, nhảy xa, đá Trong tập luyện và thi đấu Taekwondo chân được sử dụng với rất nhiều chức năng và mục đích khác nhau tùy thuộc vào “vũ khí” và kỹ thuật được lựa chọn. Ví dụ: bàn chân (Bal) thường được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật tấn công trong khi các bộ phận dài hơn khác của chân lại được sử dụng cho hoạt động phòng thủ. So với các đòn tay và các đòn đấm thì các đòn chân trong môn võ Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 12
  6. Taekwondo luôn đòi hỏi phải được thực hiện với một tốc độ, sự khéo léo và độ chính xác cao hơn, điều mà chỉ có thể có được thông qua quá trình luyện tập lâu dài và gian khổ. Khi người học thực hiện một đòn đá (Chagi) thì anh ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc duy trì thăng bằng của cơ thể với một chân còn lại và nếu khả năng giữ thăng bằng không tốt thì chắc chắn là anh ta sẽ ngã xuống sàn hoặc thực hiện hỏng kỹ thuật tấn công. Tương tự như vậy khi nhảy lên thực hiện đòn đá bay (Twiochagi) nếu khả năng giữ thăng bằng không tốt thì người học chắc chắn sẽ ngã xuống sàn và không thể thực hiện được hiệu quả kỹ thuật tấn công Cho dù tương đối phức tạp khi thực hiện và luôn đòi hỏi những yêu cầu rất cao, nhưng các đòn đá trong môn võ Taekwondo vẫn luôn thể hiện rõ tính ưu việt của mình, bởi vì trong mọi trường hợp đòn đá đều tạo ra được một sức công phá và một lực đánh mạnh hơn bất cứ một kỹ thuật tấn công nào khác, đồng thời nó lại có thể được thực hiện trong bất cứ khoảng cách nào. Vì vậy các người học phải đặc biệt chú ý và nỗ lực cố gắng để thực hiện các kỹ thuật này, đồng thời cũng phải luôn ghi nhớ rằng đối với các đòn đá: “Tốc độ càng lớn hiệu quả càng cao”. a. Đá bằng ức bàn chân (Apchuk). * Vũ khí sử dụng (điểm chạm): Toàn bộ phần ức bàn chân, bao gồm cả phần gốc của các ngón chân trong trường hợp các ngón chân được bẻ cong lên. * Sử dụng: Ức bàn chân được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật như: Đá tống trước (Apchagi), đá vòng cầu (Dollyochagi), Đá nghịch vòng cầu (Biteurochagi), đá nghịch (Badalchagi) Ngoài ra ức bàn chân còn được sử dụng làm điểm tựa khi xoay thân người và là điểm tạo đà, khống chế chuyển động của cơ thể khi di chuyển. Ức bàn chân Đá tống trước Đá vòng cầu b. Mũi bàn chân (Balkkeut). * Vũ khí sử dụng (điểm chạm): Toàn bộ đầu của các ngón chân khi chúng được duỗi thẳng căng tới phía trước. * Sử dụng: Mũi bàn chân thường được sử dụng để thực hiện kỹ thuật đá xúc (Podeochagi) với lực bật mạnh của khớp gối, biến thế của đòn đá tống trước (Apchagi) và đá vòng cầu nghịch (Biteorochagi). Kỹ thuật này thường được các Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 13
  7. người học có trình độ cao sử dụng để đá vào háng hoặc vào huyệt đan điền của đối phương. Đòn đá được thực hiện với mũi bàn chân chụm lại và duỗi thẳng tới phía trước. Do đây là một đòn đá nguy hiểm uy hiếp trực tiếp đến tính mạng của đối phương cho nên khi sử dụng các người học cần phải đặc biệt chú ý. Mũi bàn chân d. Mu bàn chân (Baldeung). * Vũ khí sử dụng (điểm chạm): Toàn bộ phần mu của bàn chân kéo dài từ cổ chân đến đầu các ngón chân. Kỹ thuật này thường được thực hiện với bàn chân duỗi thẳng căng. * Sử dụng: Mu bàn chân thường được sử dụng để thực hiện các đòn đá như: Đá vòng cầu (Dollyochagi), đá thốc (Ollyochagi) và đá vòng liên tục (Huryochagi). Mu bàn chân III. TẤN (SEOGI). Đứng tấn là không chạm bất cứ một bộ phận nào của cơ thể ngoài hai bàn chân xuống mặt đất và sử dụng phần thân dưới để thực hiện các bước di chuyển nhằm tạo ra các tư thề đứng cơ bản có lợi cho việc triển khai và thực hiện các kỹ thuật Taekwondo. Khi đứng tấn ngoại trừ phần thân người phải giữ ngay thẳng và vuông góc với mặt đất còn các bộ phận khác của thân trên (bao gồm cả hai tay) Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 14
  8. thì có thể thực hiện các chuyển động tự do. Kỹ thuật tấn sẽ quyết định sự di chuyển của trọng tâm cơ thể và điểm đặt của trọng lực trên mặt đất, đồng thời nó cũng được chia ra làm nhiều loại tùy thuộc vào vị trí, sự di chuyển của hai chân (chân trước chân sau, hai chân song song, khoảng cách rộng hẹp ) và tư thể của đầu gối (gập, duỗi thẳng ). Trên thực tế kỹ thuật tấn thường được thực hiện theo yêu cầu của hoàn cảnh. Ví dụ khi phòng thủ yêu cầu phải thực hiện các tư thế tấn vững vàng, còn khi tấn công thì lại yêu cầu phải thực hiện những tư thế đứng linh hoạt, dễ di chuyển, dễ tạo đà và thuận lợi cho việc thực hiện các kỹ thuật tấn công Nếu hai bàn chân đặt gần nhau và hai đầu gối duỗi thẳng (trọng tâm cơ thể cao) thì tư thế sẽ không vững vàng và độ ổn định sẽ không cao. Ngược lại nếu hai bàn chân đặt cách xa nhau với hai đầu gối hơi gập thì sẽ tạo ra được một tư thế đứng rất vững chắc nhưng lại rất khó di chuyển, khó thay đổi tư thế (thay đổi trọng tâm cơ thể) và khó tạo đà cho việc thực hiện động tác tiếp theo Như vậy có thể thấy rằng việc duy trì thăng bằng của cơ thể phụ thuộc rất nhiều vào khoảng cách đứng giữa hai chân. Do mỗi người có một cấu trúc cơ thể khác nhau (người thì có chân dài, người thì có chân ngắn, người thì có bàn chân to, người thì lại có bàn chân bé ), cho nên không thể đưa ra một khoảng cách chung, cố định để áp dụng cho tất cả mọi người. Tuy nhiên trên thực tế khi đứng tấn chân trước chân sau thì thông thường khoảng cách hai chân vẫn được xác định bằng độ dài của các bước trượt, bước lướt, bước bình thường hoặc bước dài của chính bản thân người thực hiện, còn khi đứng tấn với hai chân song song (thẳng hàng) thì khoảng cách lại được tính bằng độ dài của bàn chân hoặc độ rộng của vai Ngoài những vấn đề đã nêu trên thì góc độ giữa hai bàn chân vẫn là một vấn đề cần phải đặc biệt chú ý khi tiến hành luyện tập tấn pháp. Người học phải luôn ghi nhớ rằng việc xác định góc độ giữa hai bàn chân nhất thiết phải được thực hiện dựa trên đường trục dọc của cơ thể. Tấn song song 3.1 Tấn mở (Neolpyo Seogi). a. Tấn song song (Naranhi Seogi). Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 15
  9. * Tư thế: khoảng cách giữa hai chân bằng chiều dài của một bàn chân, cạnh trong của hai bàn chân song song với nhau, hai đầu gối duỗi thẳng, trọng lượng cơ thể dồn đều lên cả hai chân, trọng tâm cơ thể rơi vào giữa hai chân. * Sử dụng: Đây là một kỹ thuật tấn cơ bản thường được sử dụng trước hoặc sau khi hết thúc bài tập hoặc trong tấn sẵn sàng (Jumbi Seogi). b. Tấn nghiêm (Moa Seogi). * Tư thế: đây là tư thế đứng thẳng với hai chân khép chặt, hai đầu gối duỗi thẳng sát nhau, cạnh trong của hai bàn chân ép sát vào nhau theo suốt chiều dài của nó (từ đầu ngón chân cái đến hết phần gót sau). c. Tấn sẵn sàng mở (Kibon Jumbi Seogi). * Tư thế: Từ tấn nghiêm (Moa Seogi) chân trái dịch chuyển sang trái một bàn chân để tạo thành tấn song song (Naranhi Seogi). Hai tay nắm chặt để ở trước phần bụng dưới, sát ngay dưới rốn, khoảng cách giữa hai nắm tay bằng một nắm đấm, khoảng cách giữa hai nắm tay và bụng dưới bằng độ dầy của cổ tay. Hít sâu và tập trung nội lực ở “Đan điền”, lượng khí đẩy ra chỉ bằng một phần ba lượng khí hít vào. Hai mắt mở to, nhìn thẳng tới phía trước và tập trung nội lực để có được một tầm quan sát rộng nhất. Tinh thần tập trung cao độ để có thể sẵn sàng đối phó với mọi hoạt động của đối phương. * Sử dụng: Đây thực sự là một tư thế sẵn sàng đúng như thuật ngữ của nó. Tuy nhiên trên thực tế nó còn được xem là động tác kết thúc được thực hiện sau khi đã hoàn thành một bài tập nào đó. Do tập luyện Taekwondo là một phương cách để rèn luyện tới tinh thần cho nên nhất thiết nó phải được bắt đầu và kết thúc theo đúng các nguyên tắc và nghi lễ của nó. Vì vậy, trong suốt quá trình tập luyện phải luôn ghi nhớ và tuân thủ nghiêm túc tư thế bắt đầu và kết thúc của các bài tập này. Tấn nghiêm Tấn sẵn sàng mở d. Tấn trước ngắn (Ap Seogi). * Tư thế: Giống như tư thế khi một người bước tới trước một bước rồi Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 16
  10. dừng lại, khoảng cách giữa hai chân (trước sau) bằng một bàn chân, cạnh trong của hai bàn chân (chân trước và chân sau) phải cùng nằm trên một đường thẳng, hai đầu gối duỗi thẳng và trọng lượng cơ thể được dồn đều lên cả hai chân. Chân sau mở ra ngoài khoảng 300 để đảm bảo độ tự nhiên của tư thế. * Sử dụng: Nhìn chung tấn trước ngắn thường được sử dụng trong hoạt động tấn công, tuy nhiên đôi lúc nó cũng được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật phòng thủ. Tấn trước ngắn e. Lập tấn (Apkubi). Lập tấn (tấn trước dài) * Tư thế: Từ tấn song song (Naranhi Seogi), bước chân trái tới trước một bước dài (2,5 bàn chân, tính từ mũi chân sau tới gót chân trước và hơi lệch sang trái), mũi bàn chân trái hướng thẳng tới trước, cẳng chân tạo với mặt đất một góc từ 800 đến 900 . Chân phải duỗi thẳng gối, bàn chân hơi xoay ra ngoài nhưng không được vượt quá 300 . Trọng lượng cơ thể dồn lên chân trước (khoảng 70%). * Sử dụng: Do kỹ thuật tấn này có xu hướng lao tới phía trước cho nên nó Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 17
  11. thường được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật tấn công. f. Tấn sau (Dwitkubi). Tấn sau * Tư thế: Từ tấn nghiêm (Moaseogi), lấy gót chân phải làm điểm tựa xoay bàn chân phải 900 ra phía ngoài, chân trái bước thẳng tới trước một bước (cách 2 bàn chân), hai gót chân tạo thành một góc 900 và gập hai đầu gối để hạ thấp thân người. Chân phải khuỵu nhiều (khoảng 1200), chân trái hơi khuỵu. Trọng lượng cơ thể đổ dồn phần lớn lên chân sau (khoảng 70%). * Sử dụng: Do trọng lượng cơ thể được dồn chủ yếu lên chân sau cho nên kỹ thuật tấn này luôn tạo điều kiện rất thuận lợi cho việc di chuyển về sau và vì vậy nó thường xuyên được sử dụng để thực hiện những kỹ thuật phòng thủ. Trong kỹ thuật này việc phân loại kỹ thuật được tiến hành dựa vào vị trí của chân sau. Ví dụ: chân phải đứng sau thì được gọi là tấn sau phải (Oreun Dwitkubi) còn khi chân trái đứng sau thì được gọi là tấn sau trái (Wen Dwitkubi). g. Tấn ngang (Juchum Seogi). Tấn ngang * Tư thế: Khoảng cách giữa hai chân bằng chiều dài của hai bàn chân, cạnh trong của hai bàn chân song song nhau, hai đầu gối gập vừa phải sao cho có thể dễ dàng đứng lên, ngồi xuống, cẳng chân giữ thẳng đứng và vuông góc với mặt đất, tập trung nội lực và gồng cứng phần bụng dưới. * Sử dụng: Do đây là một thế tấn rất vững vàng và ổn định, cho nên nó Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 18
  12. được sử dụng rộng rãi trong cả các kỹ thuật phòng thủ lẫn tấn công. IV. KỸ THUẬT PHÒNG THỦ (MAKKI). Kỹ thuật phòng thủ (Makki) là phương tiện hữu hiệu nhất để các người học tự bảo vệ bản thân trước các đòn tấn công của đối phương. Cùng với các đòn gạt đỡ, kỹ thuật di chuyển, tránh né (Jitgi) cũng là một trong các nội dung huấn luyện chủ yếu của môn võ Taekwondo. Người ta vẫn thường nói “Tránh né là phương pháp tự vệ tối ưu nhất trong song đấu và thi đấu Taekwondo”. Tuy nhiên trong trường hợp bắt buộc phải đối mặt với đối phương thì việc sử dụng thuần thục các kỹ thuật gạt đỡ để ngăn cản và vô hiệu hóa các đòn tấn công của đối phương lại có một ý nghĩa hết sức quan trọng. Nếu một người học có kỹ thuật phòng thủ tốt thì anh ta cũng không cần phải quá mệt mỏi tấn công cho dù anh ta có thể dành thắng lợi bằng cách đó. Ngược lại nếu kỹ thuật phòng thủ của anh ta chưa hoàn thiện thì quả là điên rồ nếu anh ta cứ lao vào tấn công như một con thiêu thân. Thực tế thi đấu đã chỉ ra rằng việc thụ động phòng thủ trước các đòn tấn công của đối phương không phải là giải pháp tối ưu, nếu như vẫn để cho đối phương có thể tiếp tục ra đòn tấn công. Vì vậy điều quan trọng nhất đối với các người học Taekwondo là phải áp dụng các kỹ thuật có thể làm suy yếu khả năng tấn công của đối phương. Điều này giải thích tại sao phần lớn các kỹ thuật gạt đỡ của môn võ Taekwondo đều được tạo ra để nhằm gây đau đớn cho đối phương thông qua việc sử dụng cổ tay và cạnh bàn tay, những bộ phận mà nếu được luyện tập cẩn thận thì sẽ có khả năng chịu đựng và tạo ra được một lực tác động rất lớn vào các điểm trọng yếu trên cơ thể đối phương để làm suy yếu khả năng tấn công bằng chân và tay của anh ta. Vì vậy các kỹ thuật gạt đỡ cần phải được luyện tập hết sức cẩn thận và thuần thục để có thể trở thành một phương tiện phòng thủ hiệu quả trong song đấu và thi đấu Taekwondo. Có được điều này người học sẽ tự cảm nhận được sức mạnh của bản thân, họ sẽ tự tin bước vào thi đấu và chiến thắng đối phương không phải bằng việc thực hiện như vũ bão các kỹ thuật tấn công, mà bằng việc thực hiện thuần thục và hiệu quả các kỹ thuật phòng thủ kết hợp một cách hợp lý với các đòn phản công. Điều này cũng hoàn toàn phù hợp với mục đích, tiêu chí và tinh thần của môn võ Taekwondo. Cũng chính vì lý do đo mà trong hệ thống huấn luyện các kỹ thuật phòng thủ luôn luôn được tiến hành giảng dạy và huấn luyện trước các kỹ thuật tấn công và điều này đã chứng tỏ rằng Taekwondo không hề coi trọng tới việc sử dụng vũ lực. Trên thực tế Taekwondo chính là nghệ thuật sử dụng các vũ khí trên cơ thể, những bộ phận chắc, sắc và ngắn sẽ được sử dụng để thực hiện các kỹ thuật tấn công, còn các bộ phận rắn và dài hơn sẽ được sử dụng cho hoạt động phòng thủ. Kỹ thuật gạt đỡ sẽ thu được hiệu quả cao hơn nếu nó được thực hiện trong một tư thế vững vàng và ổn định của cơ thể. Khi sử dụng chân để thực hiện các Tài liệu giảng dạy Môn võ Taekwondo 19