Giáo trình Ứng dụng CAD/CAM trong thiết kế động cơ - ô tô
1.1.1. Quá trình thiết kế và chế tạo ra sản phẩm truyền thống
Hầu hết các công việc cơ bản do con người trực tiếp thực hiện như:
- Thu thập các thông tin về sản phẩm
- Phác họa các ý tưởng
- Phân tích lựa chọn ý tưởng hay
- Thiết kế tổng thể, sau đó thiết kế chi tiết sản phẩm
- Chế tạo thử
+ Chế thử mẩu bằng vật liệu đơn giản
+Chế thử mẫu bằng vật liệu thực
Trên cơ sở mẫu đã được chế thử, phải tiến hành việc phân tích và đánh giá mẫu, là cơ sở cho việc sửa chữa thiết kế. thiết kế đã được chế tạo lại được đưa vào quá trình chế tạo thử... Quá trình như vậy nhằm chế tạo sản phẩm phù hợp nhất đối với nhu cầu người sử dụng sản phẩm này.
- Chế tạo (sản xuất)
- Kiểm tra chất lượng
- Lắp ráp
- Đóng gói
Như vậy quá trình thiết kế và chế tạo truyền thống có đặc điểm sau:
- Hầu hết các giai đoạn đều do con người trực tiếp thực hiện;
- Quá trình thiết kế - chế tạo thử kéo dài, khó đạt được phương án thiết kế tối ưu;
- Quá trình chế tạo kéo dài về thời gian, phải sử dụng nhiều thiết bị, năng suất thấp;
- Độ chính xác thiết kế chế tạo thấp, khó đạt được độ chính xác cao;
- Đầu tư ban đầu không quá lớn, chi phí bảo dưỡng và duy trì không cao.
File đính kèm:
- giao_trinh_ung_dung_cadcam_trong_thiet_ke_dong_co_o_to.doc
Nội dung text: Giáo trình Ứng dụng CAD/CAM trong thiết kế động cơ - ô tô
- Nguyên lý thường dùng là dùng sensor điện từ: Dịch chuyển của các thành phần xác địnhvị trí của bút điện sẽ tạo nên trường điện lệch pha và đượccác sensor trên bề mặt bảng thu nhận. Bảng số hóa có hai vùng: Vùng vẽ và vùng Menu lệnh. Ngoài loại bảng dùng sensor điện từ, còn có loại bảng dùng kỹ thuật tương tự (analog) và bảng dùng kỹ thuật siêu âm (acoustic). • Chuột (Mouse) Được sáng chế cuối những năm 60 thế kỷ XX, đến nay rất phổ biến do sự tiện lợi trong sử dụng với các biểu tượng và các menu kéo xuống (pull down) và kéo lên (pick up). Có hai kiểu chuột: chuột cơ khí và chuột quang học. + Chuột cơ khí: Gồm có một hộp, trong có hai bánh xe và con lăn, một bi cầu ở đáy. Nhờ đó, có thể xác định vị trí của con trỏ theo các tọa độ X, Y của nó. + Chuột quang học: sử dụng kiểu chuột này bằng cách di chuyển chuột lên bàn cảm quang. • Cần gạt (Joystick), quả cầu đánh dấu (Track ball) • Máy quét (Scanner) Máy quét sử dụng phản xạ ánh sáng khi chiếu một chùm sáng vào chữ hay hình ảnh để đọc chữ hay hình ảnh đó. Hình dáng và độ đậm nhạt của chùm tia phản xạ được một bộ cảm biến quang học biến thành tín hiệu điện, qua các bộ ghép nối biến đổi tương tự - số (ADC), tín hiệu được đưa vào computer. Có hai dạng máy quét thường dùng: - máy quét dùng bộ đọc quang và từ quang. - Máy quét dùng bộ đọc hồng ngoại và laze. 2.3.3. Các thiết bị đầu ra (Output) • Màn hình đồ họa (Graphic Display - Moniter) Màn hình đồ họa là thiết bị đầu ra thuận tiện và kinh tế nhất. Tổ hợp màn hình và bàn phím được gọi là thiết bị đầu cuối đồ họa (graphic terminal) tối thiểu của một phần cứng CAD. • Máy vẽ (Plotter) Máy vẽ dùng để xuất các hình đã được vẽ (trên máy tính) ra giấy theo nguyên lý vẽ (plot). Thường dùng các máy vẽ có 4 bút với 4 màu cơ bản: đỏ (Red), xanh lơ (Blue), lục (Green) và đen (Black). Máy vẽ thường có các loại:
- + Loại vẽ phẳng: Bàn máy thường nằm ngang, trên đó cho phép đặt giấy. Đầu vẽ mang các bút mực khác nhau. Đầu vẽ được điều khiển để có thể chuyển động theo các phương ngang (X) và dọc (Y). + Loại tang cuộn: Máy tang cuộn (con lăn) để cuộn giấy trong quá trình vẽ, nhờ đó có thể thay đổi dòng. Đầu vẽ chuyển động ngang theo dòng. Kết nối máy vẽ với computer dùng cổng nối tiếp không đồng bộ (COM1, COM2). • Máy in Máy in là thiết bị xuất tin và lưu trữ tin trên giấy theo nguyên lý in (Print) + Máy in có bộ chữ đục sẵn: Khi có lệnh in, một chiếc búa gõ vào băng để chữ đè lên giấy và in chữ lên giấy. Kiểu máy in này dễ in chữ, nhưng khó in hình, hoạt động gây ồn. Ngoài ra, khi cần đổi phong chữ phải đổi cả bộ chữ đục sẵn nên không tiện lợi. + Máy in ma trận điểm (in kim) Nguyên lý in ma trận điểm tương tự như vẽ chữ (coi chữ như là đối tượng vẽ) và vẽ vẽ hình trên màn hình. Các nét vẽ của hình và chữ được tạo bởi nhiều chấm mực (bố trí theo ma trận). Kiểu máy này có thể thay đổi font chữ dễ dàng, có thể in hình vẽ bất ký. Tuy nhiên máy vận hành gây ồn, hình và chữ không nét. + Máy in laze (laser) Kiểu máy in laze có một vài đặc điểm về nguyên lý: - Chùm tia sáng mỏng đi qua bộ điều tiết tới mặt tang trống có phủ lớp nhạy quang, tạo nên hình ảnh bằng điện tích. - Mực dạng bột tích điện được hút và bám vào mặt trống. - Bột mực bám vào giấy tích điện với ảnh ngược của trống nhạy quang, tan ra và bám trên mặt giấy khi qua một tang trống sấy ở nhiệtđộ nâng cao. Kiểu máy in laze có ưu điểm là dễ dàng thay đổi font chữ, máy chạy êm, hình và chữ khá rõ nét. Máy có thể đạt tốc độ in nâng cao (có thể đạt 1022 trang/phút) với độ phân giải 12002400 pixel/inch (như máy của hãng Hewlett Packard). 2.4. XÂY DỰNG MÔ HÌNH HÌNH HỌC TRONG CAD 2.4.1. Khái niệm Mô hình hình học (Geometry Model) của một đối tượng vẽ và thiết kế là khái niệm được đặc trưng bởi:
- - Hình dáng hình học các phần cấu thành nên đối tượng vẽ. - Hình thái cấu trúc hợp thành của đối tượng vẽ. - Mô tả bằng toán học các điểm, đường, bề mặt, khối của đối tượng vẽ. Như vậy, mục đích bao trùm của mô hình hình học là thiết lập cơ sở dữ liệu hình học của đối tượng vẽ và thiết kế. Nhờ đó có thể thực hiện được quá trình vẽ và thiết kế đối tượng trên máy tính. 2.4.2. Mô hình khung dây (Wireframe Models) • Đặc điểm trong cách xây dựng mô hình - Mô hình khung dây của đối tượng tạo bởi các yếu tố hình học cơ bản là: điểm, đường thẳng, cung tròn, đường tròn, đường cong. - Chỉ thể hiện bộ khung bên ngoài của đối tượng. - Vị trí của đối tượng và các yếu tố cơ bản nên nó được xác định nhờ một hệ tọa độ. - Cơ sở dữ liệu xác định mô hình khung dây là: Danh sách tọa độ các đỉnh (các điểm nút) và danh sách từng mặt với các đỉnh của nó. • Ưu nhược điểm + Ưu điểm: - Xây dựng mô hình khá đơn giản. - Không yêu cầu nhiều thời gian tính toán, bộ nhớ, soạn thảo, tuy cập, của máy tính. - Không mất nhiều thời gian cho đào tạo người dùng (vì đây là sự mở rộng một cách tự nhiên phương pháp vẽ truyền thống). + Nhược điểm: - Người dùng cần khá nhiều thời gian để chuẩn bị và vào dữ liệu. Chi phí thời gian này tăng nhanh khi đối tượng vẽ phức tạp. - Mô hình chỉ chứa các cạnh tạo nên các mặt của đối tượng, mà không chứa thông tin về bản thân về các bề mặt và bên trong lòng đối tượng. - Khi đối tượng phức tạp thì lượng dữ liệu trở nên rất lớn, số lượng các lệnh vẽ rất nhiều, hình vẽ trở nên rối và khó hiểu. • ứng dụng: - Phạm vi ứng dụng hạn chế . - Thuận lợi khi dùng cho bản vẽ phác thảo.
- - Dùng cho phân tích dung sai và mô hình hóa phần tử hữu hạn. - Là cơ sở cho thiết lập mô hính mặt và mô hình khối đặc. 2.4.3. Mô hình bề mặt (Surface Models) • Đặc điểm trong cách xây dựng mô hình - Dùng lớp vỏ mỏng để miêu tả đối tượng theo ý tưởng sau: Mô hình khung dấy + lớp vỏ mỏng = mô hình mặt. - Mô hình mặt tạo bởi các dạng bề mặt cơ bản: Mặt phẳng, mặt nón, mặt trụ, mặt cầu Các bề mặt này có thể miêu tả dễ dàng bằng các phương trình toán học. - Đối với các mặt cong phức tạp: Tách nó ra bằng vô số các mảnh nhỏ và mô phỏng các mảnh nhỏ theo các bề mặt cơ bản nói trên. Nhờ đó, các mảnh nhỏ dễ mô tả bằng toán học hơn và hợp chúng thành lưới các mảnh mặt. Có hai dạng mô hình mặt: Mặt được quét và lưới mảnh đa giác 3D. Chúng được xấy dựng bởi hai phương pháp khác nhau: + Mặt được quét: - Tạo độ dày cho các đối tượng 2D. Độ dày là khoảng cách mà đối tượng được nâng lên theo hướng vuông góc với mặt phẳng của nó. - Mô hình mặt được quét là quỹ tích các vị trí của đối tượng 2D, khi dịch chuyển nó đi một đoạn bằng độ dày, theo hướng thẳng góc với mặt phẳng của nó. Các đối tượng này gọi là đối tượng 2 ½D. + Lưới mảnh mặt đa giác 3D: - Lưới mảnh mặt đa giác được xác định bởi một loạt các đỉnh, tạo thành các điểm góc của các đa giác có 3 hoặc 4 cạnh. - Lưới càng dày thì độ chính xác mặt biểu diễn càng cao. - Lưới càng thưa thì độ chính xác mặt biểu diễn càng thấp. • Ưu nhược điểm của mô hình bề măt + Ưu điểm: - Không rườm rà, cồng kềnh như mô hình khung dấy; - Dễ thực hiện các đường ẩn (hide line), nhờ đó hình vẽ hiện thực hơn; - Thực hiện được kỹ xảo tô bóng; - Có thể thực hiện được việc tính toán các đặc tính về diện tích trên các bề mặt của đối tượng.
- + Nhược điểm: - Chỉ cho mô tả được lớp vỏ bề mặt của đối tượng, mà không mô tả được phần vật chất bên trong. - Yêu cầu phải có thời gian đào tạo nhất định đối với người dùng. - Mô hình này phức tạp hơn mô hình khung dây, do đó yêu cầu dung lượng bộ nhớ của máy tính cao hơn. - Trong một số trường hợp mô hình bề mặt vẩn còn rườm rà. • Ứng dụng - Phạm vi ứng dụng rộng hơn mô hình khung dây để vẽ và thiết kế. - Dùng hiệu quả trong mô phỏng dụng cụ gia công khi chế tạo cơ khí hoặc sản xuất công nghiệp. - Tạo nên tính linh hoạt cho hệ thống CAD. 2.4.4. Mô hình khối đặc (Solid Models) Có bốn phương pháp (hoặc nhóm phương pháp) thường dùng tạo ra mô hình khối đặc: - Phương pháp hình học khối đặc hợp thành (Constrctive Solid Geometry -CSG). - Phương pháp quét (Sweeping). - Phương pháp phối hợp kỹ thuật CSG và kỹ thuật quét. - Nhóm các phương pháp khác. • Phương pháp hình học khối đặc hợp thành (CSG): - Các khối đặc cơ bản của CSG: khối hộp, khối nêm, khối nón, khối trụ,khối cầu, khối xuyến. - Mô hình khối đặc hợp thành: Liên kết các khối cơ bản với nhau nhờ các phép toán Boole đối với các khối đặc 3D. - Các phép toán Boole: + Phép giao (Intersect); + Phép hợp (Union); + Phép hiệu (Subtract) - Cây CSG: Chỉ ra tuần tự các bước thực hiện phép toán Boole, để từ các khối đặc ban đầu xây dựng nên khối đặc hợp thành. • Phương pháp quét (Sweeping)
- Ta có một tiết diện 2D (profin 2D) dùng để quét (tiết diện này còn được gọi là miền- region). - Quét thẳng: cho tiết diện 2D nâng lên vuông góc với mặt phảng của nó (góc vát bằng 0). - Quét tròn: cho tiết diện 2D quay quanh một trục, ta sẽ được khối đặc tròn xoay. - Quét nghiêng: Cho tiết diện 2D nâng lên theo hường không vuông góc với mặt phảng của nó. - Quét theo đường dẫn: Cho tiết diện 2D chuyển dịch theo một đường dẫn (thẳng hoặc cong). Kết quả của quét thẳng sẽ tạo ra các khối đặc đồng dạng có độ cao khác nhau, kết quả của quét nghiêng sẽ tạo ra các khối đặc có hình dạng khác nhau, kết quả của quét tròn sẽ tạo ra các khối tròn xoay toàn phần (quay với góc quay 360o) hoặc tròn xoay riêng phần (quay với góc < 360o). Khi dùng phương pháp quét, để có đối tượng trước khi quét, thường sử dụng phép toán Boole đối với tiết diện 2D (các miền). Nhờ đó, có thể tạo ra các tiết diện 2D phức hợp. • Ưu nhược điểm của mô hình khối đặc + Ưu điểm: - Mô hình khối đặc biểu diễn đầy đủ nhất về đối tượng. - Cơ sở dữ liệu của mô hình khối đặc cho phép xác định một điểm trong không gian thuộc phần bên trong, phần bên ngoài hay nằm ngay trên bề mặt đối tượng. - Cho phép tính toán nhiều đặc tính về diện tích bề mặt, thể tích, khối lượng, trọng tâm, của đối tượng. - Hoàn thiện hơn mô hình mặt và mô hình khung dây. Do vậy, mô hình khối đặc chứa đựng không những các thông tin hình học mà còn chứa đựng thông tin về cấu trúc hợp thành (conbinatorial structure) của đối tượng vẽ. - Dễ dàng xây dựng mô hình khối đặc mà không cần phải xác định nhiều điểm cục bộ như mô hình khung dây. - Trong nhiều trường hợp, xây dựng mô hình khối đặc dễ dàng hơn so với xây dựng mô hình mặt và mô hình khung dây. - Sử dụng thuận lợi cho tự động hóa thiết kế và chế tạo trong công nghệ CAD/CAM/CNC. - Dễ dàng thực hiện kỹ thuật che khuất và tô bóng, nhờ đó hình vẽ rất thực.
- + Nhược điểm: - Yêu cầu phải có quá trình đào tạo nhất định đối với người dùng. - Máy cần đủ mạnh, có dung lượng bộ nhớ đủ. • Ứng dụng - Trong kỹ thuật đồ họa: Mô hình khối đặc được sử dụng ngày càng phổ biến. -Trong thiết kế: Rất thuận lợi cho việc tính toán các đặc tính về khối lượng (khối lượng, trọng tâm, mô-men quán tính ), phân tích giao tuyến, mô hình hóa phần tử hữu hạn, phân tích động học và động lực học cơ cấu. - Trong chế tạo: Rất hiệu quả trong mô phỏng đường chạy dao (hoặc dụng cụ) trong gia công cơ khí, quy hoạch quá trình gia công (quá trình sản xuất), kiểm tra kích thước gia công, biểu diễn các đặc tính hình học như dung sai và độ nhẵn bề mặt. -Trong lắp ráp: Dùng với robot và dùng trong hệ thống chế tạo linh hoạt (FMS - Flexible Manufacturing System), quy hoạch quá trình lắp ráp, phân tích động học và động lực học robot. Chương 3. CAM- MỐI QUAN HỆ CAD-CAM VÀ TỰ ĐỘNG HÓA SẢN XUẤT CAM (Computer Aided Manufacturing): Chế tạo với sự trợ giúp của máy tính. Quá trình CAM được thực hiện trên hệ thống máy công cụ điều khiển số NC, CNC. 3.1. CHU TRÌNH SẢN XUẤT CAD/CAM 3.1.1. Chu trình sản xuất CAD/CAM Chu trình sản xuất CAD/CAM được mô tả trên hình 1.5. Hình 3.1- Sơ đồ chu trình sản xuất CAD/CAM 3.1.2. Quá trình CAM
- Quá trình CAM được mô tả cụ thể hơn trên sơ đồ hình 3.2. Hình 3.2- Sơ đồ quá trình CAM 3.2. HỆ THỐNG APT Để thực hiện được hệ thống CAM, phải sử dụng hệ thống máy CNC được điều khiển bởi các phần mềm khác nhau. Các phần mềm này đều dự trên nền tảng ngôn ngữ APT. Ngôn ngữ APT (Automatically Programmed Tool): Công cụ lập trình tự động. Ngôn ngữ APTdo học viện Công nghệ Masachusett (Mỹ) phát triển và dùng cho sản xuất từ năm 1959. Ngôn nữ APT thuận tiện nên được dùng rộng rãi để lập trình gia công NC, CNC. Ngôn ngữ APT là ngôn ngữ điều khiển số và là chương trình máy tính để tính toán quỹ đạo dụng cụ gia công. Cốt lõi của APT là bộ xử lý chương trình, là chương trình máy tính được xây dựng nhằm xử lý chương trình nguồn APT để tạo ra tệp dữ liệu gia công NC, gọi là CLDATA-file, gồm: - Dữ liệu vị trí dụng cụ gia công trên quỹ đạo của nó. - Thông tin về điều khiển máy gia công. + Quá trình xử lý dữ liệu gia công trên máy điều khiển số (hình 3.3):
- Hình 3.3- Quá trình xử lý số liệu trên máy điều khiển số
- Chương 4. MÁY CNC VÀ KỸ THUẬT LẬP TRÌNH ĐIỀU KHIỂN GIA CÔNG TRÊN MÁY CNC 4.1. CẤU TRÚC HỆ THỐNG CNC Các đặc điểm kết cấu phân biệt giữa máy công cụ điều khiển CNC và máy công cụ thông thường: Hình 4.1- Máy phay thông thường
- Hình 4.2- Máy phay CNC Hình 4.3- Máy tiện thông thường
- Hình 4.4- Máy tiện CNC Hình 4.5- Mô hình điều khiển sản xuất tổ hợp CIM 1 Máy tiện CNC; 2. Máy phay CNC; 3. Robot và rãnh trượt. 4. Nhà kho phôi liêu; 5. Tủ điều khiển;6. Hệ thống đo lương; 7. Phím dạy học robot. 8. Máy tính chủ
- Hình 4.6- Cấu trúc của một hệ thống CNC Máy gia công CNC bao gồm 6 thành phần chính: 1. Chương trình gia công (part program) : bao gồm các chỉ thị đã được mã hóa. 2. Hệ điều khiển máy (Machine control Unit - MCU) được chia thành 2 thành phần là : - Đơn vị xử ly dữ liệu (DPU- Data Processing Unit): thưc hiện chức năng đọc mã lệnh từ thiết bị nhập dữ liệu, xử lý mã lệnh (giải mã), truyền dữ liệu cho CLU - Mạch điều khiển (CLU – Control Loop Unit): thực hiện các chức năng nội suy chuyển động trên cơ sở tín hiệu nhận được từ DPU, xuất các tín hiệu điều khiển, nhận tín hiệu phản hồi, điều khiển các thiết bị phụ trợ. 3. Thiết bị đọc chương trình (program input): máy đọc hay đường truyền RS232C 4. Hệ thống truyền động (drive system): dùng các động cơ một chiều hoặc xoay chiều điều chỉnh vô cấp tốc độ và các bộ truyển chính xác như vít me / đai ốc bi. 5. Máy công cụ 6. Hệ thống phản hồi (feetback system)
- 4.2. ĐẶC TRƯNG CƠ BẢN CỦA CNC SO VỚI NC • Hiển thị chương trình và mô phong bằng đồ hoa quá trình gia công. • Nhập dữ liệu bằng nhiều cách. • Có khả năng lưu trữ chương trình. • Có khả năng thay đổi và cập nhật chương trình. • Kiểm tra, chẩn đoán lỗi chương trình bằng đồ họa máy tính. • Có thể giao tiếp với các thiết bị vi xử lý khác. • Quản lý dữ liệu • Có khả năng tính toán • Bù trừ bán kính và chiều dai dao • Nội suy hình học. • Chức năng hỗ trợ lập trình : thu, phóng, xoay • Có khả năng hậu xử lý (postprocessing): tiếp nhận trực tiếp dữ liệu quỹ đạo chạy dao dưới dạng mã nhị phân (Binary cutter location- BCL). Thực hiện trong chế độ thời gian thực. ƯU ĐIỂM CỦA CNC - Năng suất tăng do mức độ tự động hóa cao. - Tính linh hoạt cao. - Có tính tập trung nguyên công. - Độ chính xác cao (đến 0.001 mm) - Chất lương gia công ổn định, độ chính xác lặp lại cao - Gia công được các biên dạng phức tạp (mặt 3D) - Hiệu quả kinh tế và kỹ thuật cao. NHƯỢC ĐIỂM CỦA CNC: - Giá thành máy cao; - Giá thành bao dưỡng cao, phức tạp; - Vận hành phức tap, cần công nhân có tay nghề; - Hiệu quả thấp với những chi tiết đơn giản. CÁC YÊU CẦU ĐẶT RA: - Cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các khâu của quá trình hình thành sản phẩm
- (thiết kế, chuẩn bị sản xuất, gia công ); - Cần đào tạo nâng cao cho thợ chuyên môn. Một khóa đào tao về kỹ thuật CNC là phải có. 4.3. HỆ TRỤC TỌA ĐỘ – CHIỀU CHUYỂN ĐỘNG Dung hệ truc tọa độ decarte vuông góc, phương chiều và góc quay trên các trục được xác định theo qui tắc bàn tay phải. Qui định về các trục quay A, B, C
- Các trục tọa độ song song với X,Y,Z lần lượt được ký hiệu là U, V, W Khi lập trình ta qui ước rằng dụng cụ chuyển động tương đối so với hệ thống tọa độ, còn chi tiết đứng yên
- Ký hiệu Mô tả M Machine zero point Điểm 0 của máy, là điểm gốc của các hệ thống tọa độ máy. Do nhà sản xuất qui định. Trên máy phay thường là điểm xác định giới hạn dịch chuyển của bàn máy. W Work part zero point Điểm 0 của chi tiết, là điểm góc của hệ trục tọa độ gắn lên chi tiết. Do người lập trình chọn và xác định P Program zero point Chuẩn thảo chương. Dùng làm gốc tọa độ trong quá trình soạn thao chương trình. Do người lập trình chọn và xác định R References point Các điểm chuẩn cua máy, có khoảng cách xác định so với điểm 0 của máy và được đánh dấu trên các bàn trượt. Do nhà sản xuất qui định 4.4. CÁC DẠNG ĐIỀU KHIỂN
- + Điều khiển theo điểm (PTP) Gia công theo các tọa độ xác định đơn giản. Dụng cụ thực hiện chạy dao nhanh không cắt gọt đến các điểm lập trình. Khi đạt đến điểm đích dao bắt đầu cắt gọt. Tùy thuộc vào hệ điều khiển mà các trục có thể chuyển động kế tiếp nhau, chuyển động đồng thời không có mối quan hệ hàm số hay di chuyển theo hành trình ngắn nhất. Dùng cho các lỗ bằng phương pháp khoan, khoét, doa, ta rô ren. + Điều khiển theo đường: Tao ra cac đường chạy song song với các trục của máy với dao cắt gọt tạo nên bề mặt gia công + Điều khiển theo đường viền Tạo ra các đường bất kỳ trong không gian. Tùy thuộc vào số trục được điều khiển đồng thời mà có thể phân thành : điều khiển 2D, 2½D , 3D, 4D - Điều khiển 2D: Thực hiện một đường viền trong mp XY. Trục thứ 3 được điều khiển độc lập với 2 trục trên. - Điều khiển 2½D: Thực hiện nội suy một đường viền trong mặt phẳng, có thể là mp XY, hay YZ, hay ZX tùy thuộc vào việc khai báo mặt phẳng nội suy trong chương trình
- (G17/G18/G19). Trục thứ 3 được điều khiển độc lập với 2 trục trên. - Điều khiển 3D: Điều khiển 3D đã tích hợp trong đó điều khiển điểm, đường, 2D 4.5. CÁC THỦ TỤC LẬP TRÌNH - Lập trình tay: Người lập trình hoàn thành chương trình mà không có sự trợ giúp của máy tính. - Lập trình có sự giúp đỡ của máy tính: Người lập trình sử dụng ngôn ngữ lập trình hoặc phần mềm máy tính như là một công cụ trợ giúp để chuyển đổi tự động dữ liệu hình học và dữ liệu công nghệ thành chương trình NC. - Lập trình theo công nghệ CAD/CAM: Bằng các phần mềm tích hợp CAD/CAM cho phép sử dụng chung cơ sở dữ liệu cho các chức năng thiết kế và lập kế hoạch sản xuất. Chức
- năng CAD cho phép xác lập hình học chi tiết gia công. Chức năng CAM tạo quĩ đạo chạy dao và các chức năng công nghệ khác 4.6. CÁC HÌNH THỨC TỔ CHỨC GIA CÔNG TRÊN MÁY CNC + Lập trình thủ công: -Nhập chương trình từ panel điều khiển của máy cnc; -Nhập chương trình bằng băng đục lỗ. + Lập trình tự động: - Nhập chương trình bằng băng đục lỗ; - Điều khiển số trực tiếp (DNC – direct Numerical Control); - Điều khiển số phân phối (DNC – Distributed Numerical Control). 4.7. QUÁ TRÌNH GIA CÔNG TRÊN MÁY CNC 1- Nghiên cứu công nghệ gia công chi tiết 2- Thiết kế quĩ đạo cắt 3- Lập chương trình điều khiển 4- Kiểm tra chương trình điều khiển 5- Điều chỉnh máy CNC 6- Gia công chi tiết 4.8. GHI KÍCH THƯỚC TRÊN BẢN VẼ Việc qui chuẩn cách ghi kích thước trên bàn vẽ dùng trong gia công NC sẽ giúp cho người lập trình dễ dàng biến đồi các thông tin trên bản vẽ thành các thông tin dịch chuyển. Ghi kích thước tuyệt đối : Mọi kích thước đều xuất phát từ điểm W
- Ghi kích thước tương đối: Một kích thước được ghi xuất phát từ vị trí của kích thước trước nó Ghi kích thước nhờ các bảng: Người ta thay thế các kích thước trên bản vẽ bằng các số thứ tự vị trí sau đó dùng bảng để mô tả. 4.9. LẬP TRÌNH THEO KÍCH THƯỚC TUYỆT ĐỐI VÀ TƯƠNG ĐỐI. + Lập trình theo kích thước tuyệt đối: Điểm đích có các giá trị tọa độ luôn gắn với điểm W, sử dụng lệnh G90. + Lập trình theo kích thước tương đối: Điểm đích có các giá trị tọa độ luôn gắn với vị trí của dao trước đó. Dùng chủ yếu đối với các chu trình hay các chương trình con, sử dụng lệnh G91 4.10. CẤU TRÚC CỦA CHƯƠNG TRÌNH NC
- 4.10.1. CẤU TRÚC CỦA MỘT CÂU LỆNH (NC block) 4.10.2. CẤU TRÚC CỦA MỘT TỪ (word): Gồm một ký tự gọi là địa chỉ (address) và một con số (number). Ví dụ : trong một câu lệnh Có thể có 3 nhóm từ : 1 G funtion G 2 Tọa độ X, Y, Z 3 Thông tin vận hành máy và U, V, W Một số địa chỉ theo tiêu chuẩn ISO: address Mô tả Ví dụ 1 N thứ tự câu lệnh N50 2 G Mã dịch chuyển G02 3 X,Y,Z Tọa độ điểm đích X10 Y20 Z-10.1 4 A,B,C Định vị trí góc quay (X,Y,Z) A10 5 D Định vị trí góc quay quanh trục đặc